16 Tháng chín, 2022
BUỔI SÁNG THỨ SÁU DIỆU KỲ 16/09/2022
VÌ ĐƯỢC GẶP GỠ CHÚA DIỆU KỲ
“Vì nhờ ân điển, bởi đức tin mà anh em được cứu, điều nầy không đến từ anh em mà là tặng phẩm của Đức Chúa Trời” (Ê-phê-sô 2:8)
“Lạy CHÚA, mỗi sáng Ngài nghe tiếng con. Mỗi sáng con dâng lên lời khẩn xin cùng Ngài và chờ đợi Ngài trả lời” (Thi-thiên 5:3 BPT).
Lạy Cha ở trên trời, chúng con nghe kể chuyện: “… Lúc các lữ khách tỏ ý muốn tiếp tục đi, bốn người chăn chiên liền… nói với nhau: “Chúng ta hãy chỉ họ cách quan sát Thiên Thành bằng viễn vọng kính.” Những lữ khách thử nhìn, tuy không nhìn thấy rõ, nhưng họ cũng trông thấy lờ mờ cổng Thiên Thành cùng sự vinh hiển của nơi ấy. Lúc hai lữ khách từ giã, một người chăn chiên liền trao cho Cơ Đốc Nhân một bức họa đồ, một người khác khuyên họ coi chừng lão Nịnh Hót, người thứ ba bảo họ không được ngủ ở đất Mê Khí, và người thứ tư chúc họ thượng lộ bình an. Hai lữ khách đi xuống núi… gặp Vô Tri, một chàng trai trẻ dáng điệu kiêu căng, từ xứ Tự Mãn đi ra. Hắn chẳng biết tí gì về lẽ thật, nhưng lại tự kiêu và tin rằng mình đã biết hết mọi sự…” [CÒN TIẾP…].
Thưa Cha, hai lữ khách bây giờ gặp Vô Tri, một chàng trai trẻ kiêu căng từ xứ Tự Mãn đi ra. Hắn chẳng biết gì về lẽ thật, nhưng lại tự kiêu và tin rằng mình biết hết mọi sự. Thưa Cha, chúng con nhớ lại xưa nay cũng có nhiều người đã tuyên bố biết hết luật pháp, sống một đời đạo đức và không chỗ trách được, nhưng vẫn BỊ HƯ MẤT. Chẳng hạn như thầy tế lễ thượng phẩm A-na-nia, bảo mấy người đứng gần Phao-lô vả miệng ông. Phao-lô nói: “Hỡi bức tường quét vôi trắng kia, Đức Chúa Trời sẽ đánh ông. Ông ngồi để xử đoán tôi theo luật pháp mà lại làm trái luật pháp…” (Công 22: 3). Thưa Cha, chúng con nghe kể chuyện về một học giả Do Thái thuần túy, đã biết hết luật pháp, sống một đời đạo đức và không chỗ trách được. Ông công bố rằng: Nếu người khác có thể tự hào về công đức riêng, thì tôi càng có quyền tự hào. Nếu con người có thể tự giải thoát nhờ công đức, lễ nghi khổ hạnh, thì tôi cũng đủ điều kiện: tôi chịu thánh lễ cắt bì khi mới sinh được tám ngày; tôi sinh trưởng trong một gia đình Y-sơ-ra-ên chính gốc, giữ giáo luật rất nghiêm khắc vì tôi thuộc dòng Pha-ri-si, nếp sống của tôi hoàn toàn không ai chê trách được. Nhưng các ưu điểm ấy, nay tôi coi là điều thất bại; tôi vẫn BỊ HƯ MẤT như bao nhiêu khác, nếu tôi không hoàn toàn đặt NIỀM TIN vào Chúa Cứu Thế (Phi-líp 3: 4–6).
Thưa Cha, một người trở thành Cơ Đốc Nhân, chỉ bởi đức tin trong Chúa Cứu Thế chứ không phải do việc lành (Êph 2:8-9). Các tôn giáo khác dạy chúng con phải làm điều nầy, điều kia để được cứu; đạo của Chúa dạy, chỉ cần tin Chúa là được cứu. Cảm tạ Cha, vì nhờ ân điển, mà chúng con được cứu. Vì bởi đức tin, mà chúng con được cứu. Người tin Chúa không làm việc lành ĐỂ ĐƯỢC CỨU nhưng ĐƯỢC CỨU để làm việc lành. Đây là việc lành trong đời sống Cơ Đốc, chứ không phải việc lành để được cứu (Ma-thi-ơ 5:16). Cảm tạ Cha đã thương xót, ban Chúa Cứu Thế cho chúng con và cứu chúng con. Amen.